Trường quay vẫn còn đang chuẩn bị nên trong thời gian ngắn chưa quay chụp, đạo diễn thấy nhiều người vây quanh ở nơi này nên hỏi bọn họ ở đó làm gì.
Bọn họ quay đầu lại hưng phấn hô hào với đạo diễn: “Đạo diễn Tưởng, Nhất Nhất đến rồi!”
“Ai cơ?” Trong thoáng chốc đạo diễn Tưởng không nghe rõ.
Bọn họ cùng hô lên: “Nhất Nhất!”
Lần này không chỉ có một bộ phận nhỏ người biết chuyện mà tất cả mọi người có mặt ở trường quay đều nghe rõ ràng, người bận rộn hay không đều quay đầu lại nhìn về phía này, lần này thật sự rất khó để kết thúc câu chuyện.
Lâm Ý vẫn đứng ở hành lang, người bên ngoài không nhìn thấy cô, cô lén lút kéo Chu Gia Dã, lúc anh nhìn sang mới dùng ánh mắt ra hiệu hỏi anh phải làm sao bây giờ, khóe môi anh hơi cong lên, nắm lấy ngón tay cô gãi nhẹ. Sau đó anh kéo tay cô qua đi ra khỏi hành lang, cô cẩn thận đi sau anh, cứ để cho anh nắm tay mình.
Đi xuống cầu thang ở hành lang, cuối cùng Lâm Ý cũng xuất hiện trước mắt mọi người, những cái liếc mắt liên tục vừa công khai vừa lén lút như có một cảm giác hữu hình trên da, ánh nắng ban mai chói chang, khung cảnh này rất giống đại hội thể thao năm đó, anh nắm tay cô bước xuyên qua đường chạy, lúc đó họ cũng phải đối diện với ánh mắt hừng hực của đám đông nhưng lần này cô đã thật sự có thể đứng bên cạnh anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT