Ngày đó anh chỉ gặp Lâm Ý trong một thời gian rất ngắn, gần như chỉ là thoáng qua. Xe đón anh nhanh chóng đến nơi, anh không thể dừng lại. Lần cuối cùng nhìn cô, ánh mắt anh rơi trên kẹp tóc của cô, đó là một con hồ điệp.
Thật ra từ nhìn lúc cô đi về phía mình anh đã thấy con hồ điệp kia rồi.
Tâm trạng lúc này không biết miêu tả như thế nào, cơn gió lạnh đến buốt người bỗng nhiên trở nên nhẹ nhàng hơn, ánh trăng cũng dịu dàng hơn trước.
Khi thấy rõ anh đang đứng ở đâu, cô vừa thở dốc vừa kiên định chạy về phía anh, trong gió có thể ngửi được hương hoa thoảng qua, giống như cơn gió xuân năm mười bảy tuổi.
Anh vẫn ngồi trên ghế dài dưới ánh đèn mờ ảo.
Ngẩng đầu lên nhìn về phía người mấy năm qua khiến mình ngày đêm nhớ mãi không quên, giây phút nhìn thấy kẹp tóc con hồ điệp trên tóc cô, trái tim anh như mềm đi, sự bất an cả đêm nay cũng dừng lại, sự đau đớn dày vò, sự tự trách không thể chối từ dường như đều tan vào trong ánh trăng, tất cả mọi thứ dường như đã bình tĩnh trở lại.
Rơi vào nơi mềm mại nhất trong trái tim.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT