1.
Tôi rình rập trước cửa bệnh viện, với hy vọng tìm được một bệnh nhân đang hấp hối.
Đợi rất lâu, buồn ngủ quá, nên tôi lỡ ngủ quên mất.
Khi tỉnh lại, trước mặt tôi xuất hiện một người đàn ông.
Mặc áo blouse trắng.
Nhìn qua có vẻ là bác sĩ.
Những mạch máu ẩn hiện dưới làn da trông thật ngon lành.
Tôi liếm môi, đưa tay kéo nhẹ gấu quần của anh ta, cẩn thận thương lượng:
[ Tôi có thể cắn anh một cái không? ]
Anh ta sững sờ một lúc, ngồi xổm xuống, cười khẽ hỏi:
[ Cái gì cơ? ]
Tôi chớp mắt, chậm rãi đáp:
[ ...Tôi đói. ]
Anh ta lại cười một tiếng nữa, giữa chân mày khẽ hiện ý cười, móc ra tờ 10 tệ từ túi áo:
[ Đi mua đồ ăn đi. ]
Hmmm... Đây là từ chối gián tiếp sao?
Tôi hừ nhẹ trong lòng, miễn cưỡng nhận tiền của anh ta, đứng dậy rồi bỏ đi.
Phía sau lại vang lên một tiếng cười nữa.
Hừ!
Có phải anh ta đang cười nhạo tôi nhát gan không?