Editor: Quỳnh Anh 💕
___________________________
“Ha ha,” Lâm Thanh Thanh cười vang, sảng khoái đến không khép nổi miệng, “Em thực sự nói với anh ta như vậy hả?”
“Vâng,” Chu Lê gật đầu, ôm lấy Tiểu Tuấn, từng thìa từng thìa đút canh cho cậu bé. Thấy mẹ mình cười tươi như thế, Tiểu Tuấn cũng lộ ra hai chiếc răng sữa nhỏ xinh, cười toe khiến lòng cô mềm mại đến lạ. Hơn mười tiếng trước đó, Chu Lê vẫn còn nghĩ tim mình đã đủ lạnh lùng, đủ cứng rắn.
Sau khi rời khỏi bệnh viện, cô quay lại khách sạn trả phòng, Triệu Du vội vàng chạy theo giữ lại, nhưng thấy không thể cản được, đành ngỏ ý muốn đưa cô về. Chu Lê đều nhẹ nhàng từ chối. Tới ga tàu cao tốc cũng là một mình cô bắt xe, khi đến được huyện thành thì trời đã tối hẳn. Có chút mệt mỏi, Chu Lê bèn gọi điện cho Lâm Thanh Thanh.
Lúc hai người ăn tối xong trong một quán nhỏ thì trời đã hơn tám giờ, Lâm Thanh Thanh nghe câu chuyện bạn trai cũ biết tin người yêu cũ bị bệnh liền vượt ngàn dặm xa xôi tìm đến, cứ thế cười không ngừng được cả buổi tối. Ban đầu Chu Lê còn thấy chẳng có gì đáng cười, nhưng bị cô ấy cười mãi cũng không nhịn nổi bật cười theo.
Đêm xuống, huyện thành nhỏ chẳng kém gì ban ngày, ven đường bày đủ loại hàng rong, tiếng nhạc quảng trường xập xình vang lên, các bác các cô đầy nhiệt tình lắc mình theo điệu múa. Đi ngang qua khu vui chơi trẻ em với cầu trượt bơm hơi đủ màu sắc, Tiểu Tuấn nhất quyết đòi chơi cho bằng được. Lâm Thanh Thanh vui vẻ trả tiền rồi thả con vào chơi với đám bạn nhỏ đang vui đùa quên trời đất bên trong, còn mình đứng bên ngoài cùng Chu Lê vừa uống nước vừa trông nom.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT