17.
Dư Nặc và Tiêu Hằng uống xong liền về.
Gần đến giờ đóng cửa, tôi liếc nhìn Thẩm Nghiên Thừa đang gục trên ghế sofa, hình như đã ngủ.
Nghĩ bụng nếu anh mà cảm thì lại bày trò đáng thương cho xem.
Thôi thì lấy áo khoác choàng lên người anh vậy.
Dưới lớp áo, Thẩm Nghiên Thừa thở đều đều, tôi không nhịn được mà chạm vào mặt anh.
Thẩm Nghiên Thừa như bị đánh thức, ngẩng đầu mơ màng nhìn tôi: “Sao vậy?”
Đêm khuya tĩnh mịch như thú dữ, tôi vừa định mở miệng thì đột nhiên, tấm kính lớn bên cạnh vang lên tiếng “bốp” một tiếng, nứt ra một đường!
Gậy sắt lại giáng xuống, vết nứt càng thêm rộng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT