“Không sao, sau này họ sẽ biết em không dữ.”
“Hừ.” Tống Duy nằm xuống, kéo chăn quay lưng về phía anh:
“Em ngủ đây.”
“Thật sự không dữ mà.”
Trong trí nhớ của Trần Quất Bạch, Tống Duy không có chút gì liên quan đến “dữ”. Khuôn mặt thanh tú, thêm đôi má lúm đồng tiền, mỗi khi cười đều mềm mại đến mức khiến người khác không thể giận. Làm sao mà dữ được?
“Em biết.” Tống Duy lẩm bẩm, giọng nhỏ.
Anh nhẹ nhàng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT