Tống Duy khẽ phẩy tay:
“Vậy không cần đợi đâu, tối nay họ chắc không về ăn cơm.”
“Sao em biết?”
Còn tại sao nữa, vì họ không biết anh đã về. Tống Duy uống thêm một ngụm canh, nhẹ nhàng đáp:
“Em đoán thôi.”
Hiện giờ, Trần Quất Bạch là sợi dây gắn kết gia đình. Anh ở nhà, mọi người quây quần bên nhau, còn khi anh không có, mọi người cứ như chim trời tung cánh.
Quả thật, họ không về. Tống Cao Dật nhắn tin, Dương Nghênh Thu thì không nói gì. Thế là hai người tự ăn bữa tối cùng nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play