01 

Khó chịu.

Cái đuôi thỏ vừa mọc ra khiến tôi vô cùng khó chịu.

Càng khó chịu hơn là cảm giác cuồn cuộn, khó diễn tả đang dâng trào trong cơ thể.

Muốn Trần Diễm hôn, ôm.

Thậm chí, tiến xa hơn nữa.

Nhưng năm phút trước, anh ta đột ngột đòi chia tay.

Ban đầu tôi sững sờ.

Nhưng khi nhìn thấy Từ Nhiễm đứng cách đó không xa, tôi mới hoàn hồn.

Hóa ra là cô bạn gái cũ mà anh ta vẫn còn vương vấn quay lại rồi.

“Thôi được rồi Lý Vụ, nói rõ ràng rồi, vậy nhé.”

Trần Diễm tỏ vẻ mất kiên nhẫn, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Từ Nhiễm.

“Tôi nhịn nửa năm rồi, thật sự là tôi không thích kiểu con gái đáng yêu như cậu, tôi xin lỗi.

Ở bên cậu, cứ như nuôi con nít vậy.

Cậu rất đáng yêu, cũng rất xinh, nhưng mà...tôi không có cảm giác yêu đương.

Tôi vẫn thích kiểu như Từ Nhiễm, có nét nữ tính.”

02 

Tôi ngây người nhìn anh ta, muốn giải thích vài câu.

Trước kia tôi đúng là giống con nít.

Nhưng tộc Mị Ma chúng tôi hai mươi tuổi mới bắt đầu thức tỉnh bản thể.

Trước đó gần như ngừng phát triển.

Hôm nay tôi định báo cho anh ta tin vui này.

Cuối cùng tôi cũng trưởng thành rồi.

Có thể mặc váy hai dây xinh đẹp gợi cảm.

Có thể giống như phụ nữ trưởng thành, có những đường cong quyến rũ.

Nhưng tôi còn chưa kịp nói.

Anh ta đã thốt ra những lời gây tổn thương như vậy.

Tôi hơi buồn.

Mắt đỏ hoe, giống hệt con thỏ.

Trần Diễm nhíu mày sâu hơn.

“Cậu lại thế này, hở chút là mắt đỏ hoe, cứ như ai bắt nạt cậu vậy.”

Tôi càng tủi thân, bản thể của tôi là thỏ, thỏ sinh ra đã mắt đỏ.

“Thôi, nói rõ rồi, tôi đi đây, cậu về ký túc xá đi.” 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play