Tiệc Trung thu, Cố Vân Kỳ muốn lão phu nhân trao quyền quản gia cho Thẩm Gia Nhu.
Lão phu nhân không đồng ý, hai người xảy ra tranh chấp.
Thẩm Gia Nhu quản gia chính là lấy danh nghĩa của chính thất, không thể chấp nhận.
Lão phu nhân không muốn một thiếp thất giương nanh múa vuốt diễu võ giương oai trên đầu ta.
Cố Vân Kỳ trước mặt toàn bộ hạ nhân nói ta vô đức vô năng, không bằng Thẩm Gia Nhu thông minh săn sóc.
Linh Lung đau lòng thay cho ta, gấp đến độ phát khóc, “Cô gia, sao người có thể nói phu nhân của chúng ta như vậy.”
Cố Vân Kỳ trừng mắt: “Chẳng nhẽ ta nói sai?”
Thẩm Gia Nhu đứng ra đóng vai người tốt: “Phu quân, chàng đừng tức giận, quyền quản gia cứ để cho tỷ tỷ.”
Ta hướng lão phu nhân thỉnh tội: “Thân thể con có bệnh, không quản được gia, mẫu thân vẫn đem quyền quản gia trao cho muội muội đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT