“Gia Trụ đâu?”
“Cũng trong ngày hôm qua...”
Khoảnh khắc đó, trước mắt ta tối sầm, tai ù đi như tiếng sấm, ta nghĩ rằng mình cũng sẽ chết.
Nhưng Tàng Viễn đã kéo ta trở lại.
Ta vốn nghĩ mình sẽ khóc, nhưng lại chẳng rơi được giọt nước mắt nào.
Trong đầu ta cứ mãi văng vẳng lời cha từng đùa rằng ta hay khóc—ông thường nói ta khóc như thể mất cả cha lẫn mẹ.
Nhưng không ai ngờ, đến khi điều đó thực sự xảy ra, ta lại không biết khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play