Cơ Yếm Thanh cầm túi trữ vật của mình, nụ cười đắc ý dần dần cứng đờ trên mặt.
Anh rõ ràng nhớ rằng, hôm qua trước khi ngồi thiền, anh đã cất kỹ những linh thạch này, còn đặc biệt thêm một tầng cấm chế, không ngờ rằng con mèo này lại ăn nhiều như vậy, sau khi ăn hết linh thạch của Kỳ Dạ, lại còn lục ra cả phần của anh để ăn nốt.
Nghĩ đến hàng ngàn khối linh thạch tích cóp bấy lâu bị con mèo này xơi tái như bữa khuya, lòng Cơ Yếm Thanh đau như cắt.
Anh quay đầu nhìn về phía thủ phạm vẫn đang ngồi trên giường.
Nghi phạm mèo trắng lúc này vẫn chưa nhận ra nguy hiểm sắp ập đến, vẫn thong thả liếm láp bộ lông của mình.
Cơ Yếm Thanh vài bước xông tới, túm lấy chân sau của cục bông trắng lôi bổng nó lên: “Trả linh thạch của ta lại đây!”
Tuy nhiên, tất cả chỉ là tưởng tượng của Cơ Yếm Thanh. Ngay khi anh nhìn về phía cục bông trắng, Kỳ Dạ và con mèo đồng thời lên tiếng.
“Sư huynh.”
“Meo?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play