Nhìn giống như không có chút gì là cảm kích việc tốt mình vừa làm giúp cả, Nam Cung Hi thấy thật khó hiểu, chẳng lẽ hắn đã hiểu lầm ý ? Lâm Nhược Tịch đã sớm mang Thược Dược lui vào trong, hai vạn lượng đó nha, chỉ một đêm, chỉ có một đêm mà thôi, trong long Thược dược có chút khẩn trương lo lắng, dù sao nàng cũng đã nghe được một vài sự tích về vị Nam Cung thiếu gia này.
“ Nam Cung thiếu gia, Thược Dược cô nương đành phải giao lại cho ngài rồi.” Lâm Nhược Tịch cười ha hả nhìn y, không thể phủ nhận trong long nàng còn có dụng tâm khác, tên Nam Cung Hi này dám ngay trước mặt Tinh nhi tranh hoa khôi ? Lá gan của y cũng thật là lớn, chỉ có điều Tinh nhi cũng không phải là người dễ trêu chọc, nhìn thấy bóng người đi xa dần, nàng không khỏi cảm thấy đổ mồ hôi lạnh thay Nam Cung Hi.
Thấy Lâm Nhược Tịch cố gắng đem Thược Dược nhét vào trong tay hắn, Nam Cung Hi cảm thấy bất luận thế nào đi nữa thì nàng ta cũng không phải là có ý tốt gì, nhưng nàng ta có là mama, vậy công việc của mama là phải như vậy ? Nhưng là Nam Cung Hi hắn đã nhìn lầm, Lâm Nhược Tịch chính là không có ý tốt.
“ Được rồi, Thược Dược cô nương là hoa đã có chủ rồi, kế tiếp vẫn còn ba vị cô nương, các vị đã chuẩn bị xong hết chưa ? “ Lâm Nhược Tịch sau khi đi đem Thược Dược trao đến tay Nam Cung Hi xong đã quay trở lại trên đài cao hô lớn, ngay tại giờ phút này đây lòng nàng cảm thấy thật là tốt.
“ Phù Dung, một vạn lượng.” Thấy có người đứng lên, người lại không
phải ai khác chính là Phong Lưu đại thiếu gia nổi danh đây sao ? Phù Dung cúi đầu, đối phương dáng dấp bề ngoài có thể coi là mĩ nam. “ Tốt
! Phù Dung cô nương thuộc về vị công tử đây.” Lâm Nhược Tịch cười đến nỗi không khép miệng lại được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT