Anh ta mặc một bộ vest màu sẫm được cắt may vừa vặn, khuôn mặt lạnh lùng, mày hơi nhíu lại.

Ánh mắt anh ta quét qua bên này, dường như đang chờ đợi câu trả lời của tôi. 

Bất đắc dĩ, tôi khẽ đáp: "Ừm."

Một tiếng cười lạnh phát ra từ mũi Hoắc Tư Diệc:

"Tống Chi Tinh, cô thật là thảm hại! Chồng và con trai đều cùng một giuộc, đều là đồ lang tâm cẩu phế."

Anh ta bây giờ là ông chủ của tôi, tôi không thể phản bác.

Hơn nữa anh ta cũng không nói sai.

Hình như nghĩ đến điều gì đó, tôi yếu ớt phản bác một câu:

"Là chồng cũ."

7

Trước đây tôi đã từng ở nhà họ Hoắc ba năm, cũng coi như khá thân thiết với Hoắc Tư Diệc.

Hoắc Hy Viện là con gái của em gái anh ta - Hoắc Hâm.

Mà Hoắc Hâm là bạn thân nhất của tôi.

Nửa năm trước, Hoắc Hâm mắc bệnh ung thư, kiên quyết muốn về nước.

Hoắc Tư Diệc đưa cô ấy về nước điều trị.

Mặc dù Hoắc Tư Diệc đã đưa đội ngũ y tế hàng đầu từ nước ngoài về nước, nhưng cuối cùng vẫn không thể cứu được em gái mình.

Trước khi qua đời, Hoắc Hâm nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, giao con gái Hoắc Hy Viện cho tôi.

Cô ấy hy vọng tôi coi Viện Viện như con ruột, chăm sóc con bé trưởng thành.

Chúng tôi quen nhau năm mười hai tuổi, mười tám tuổi chia tay, hai mươi chín tuổi âm dương cách biệt.

Sau ngày hôm đó, tôi chuyển đến nhà họ Hoắc, bắt đầu chăm sóc cuộc sống hàng ngày của Hoắc Hy Viện.

Thật ra nhà họ Hoắc không thiếu thứ gì, người giúp việc cũng có mấy người.

Trong lòng tôi hiểu rõ, lúc đó Hoắc Hâm có lẽ đã biết được tình trạng hôn nhân của tôi.

Dù sao thì Triệu Vũ Ninh ngày ngày đưa Lương Duy Nhất ra ngoài khoe khoang ân ái, cả thành phố Thượng Hải, ai mà không biết.

Hoắc Hâm cố tình tìm lý do nói giao Viện Viện cho tôi, trên thực tế, cô ấy muốn kéo tôi ra khỏi cuộc sống hôn nhân nước sôi lửa bỏng kia thì đúng hơn.

Sau khi ly hôn với Triệu Vũ Ninh, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.

Giống như thật sự hiểu được thế nào là lùi một bước, trời cao biển rộng.

Trước đó, tôi vốn định cùng Triệu Vũ Ninh sống trong thù hận cả đời.

Dù có dày vò c.h.ế.t anh ta và Lương Duy Nhất, tôi cũng kiên quyết không ly hôn.

Trừ phi anh ta chịu giao quyền nuôi dưỡng Triệu Tung cho tôi.

Chỉ là sau này sự thật chứng minh, những kiên trì trước đây của tôi đều không đáng một xu.

8

Mỗi ngày tôi đều đưa Hoắc Hy Viện đi học, buổi chiều lại đón con bé về.

Bởi vì mới về nước không lâu, con bé rất tò mò với mọi thứ trong nước.

Hai chúng tôi thường nắm tay nhau, bỏ qua tài xế, dạo chơi trên những con phố nhỏ.

Cùng nhau ngắm nhìn những món đồ kỳ lạ trước những quầy hàng rong.

Tiện thể nếm thử các món ăn vặt.

Kẹo hồ lô, kẹo đường, bánh gạo xào... 

Tôi hứa mỗi ngày sẽ cho con bé thử một món, hơn nữa đều là một phần nhỏ.

Dù sao về nhà còn phải ăn tối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play