Đã không có tâm tư suy nghĩ tiếp mấy chuyện linh tinh kia, mà mẹ cũng sẽ không cho cậu nhóc qua bên kia làm náo một trận, Mạnh Nhất Minh dứt khoát cúi đầu bắt đầu nghiêm túc ăn bát bún gạo thật to ở trước mặt này.
Mười lăm tuổi chính là độ tuổi đang bắt đầu lớn, lượng cơm Mạnh Nhất Minh ăn vốn đã lớn, cho nên không đến một lúc ngay cả nước canh cậu nhóc cũng ăn sạch sẽ.
“Ui cha, sức ăn của em thật kinh người đấy!” Đường Cảnh Thành đã xuất viện, mặc dù chân vẫn chưa đi vững vàng hẳn, nhưng vẫn lôi kéo La Văn đến quán cơm nhỏ ăn cơm trước, không nghĩ tới bọn họ vừa vào cửa đã thấy một thiếu niên có thể gọi là vua dạ dày.
Lý Tuyết Hoa ngồi đưa lưng về phía cửa ra vào, nghe được âm thanh quen thuộc xong bèn quay đầu nhìn sang: “Tiểu Đường, không phải cháu vừa mới xuất viện sao, thím nhớ là bác sĩ nhắc nhở thời gian này cháu không cần đi lại quá nhiều mà.”
Đường Cảnh Thành chột dạ sờ sờ chóp mũi, lập tức nhếch miệng cười hắc hắc: “Cái này không phải là vì tới nếm thử hương vị trong quán sao, cậu nhóc này là con trai thím sao, khẩu vị coi như không tệ nha.”
Ngày xưa đều nói: Bán đại tiểu tử ăn chết lão tử*, có Đường Cảnh Thành nói sang chuyện khác, lúc này Lý Tuyết Hoa mới phát hiện chén mì lớn trước mặt con trai đã trống rỗng, thế là lại gọi thêm hai phần rau củ cuộn. (*ý nói sức ăn của bọn nhỏ rất lớn)
“Tiểu Đường với thầy La có thể nếm thử mì bún gạo nấu thịt băm dưa chua hôm nay, nếu hai đứa đến trễ hơn một chút là không được ăn đâu.” Lúc này chính là lúc cao điểm phụ huynh đưa đám nhỏ đi học, Lý Tuyết Hoa chỉ đưa mắt xem xét, đã thấy không ít phụ huynh gọi mì bún gạo nấu thịt băm dưa chua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT