Tim tôi mềm nhũn như nước. 
“Làm gì có chuyện đó, có được Nguyên Nguyên, mẹ cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất thế gian, con là thiên thần nhỏ của mẹ.”
Năm đó chia tay Phong Mẫn, nhưng tôi chưa từng nghĩ đến việc bỏ đứa trẻ.
Bởi vì tôi yêu trẻ con.
Sau khi Nguyên Nguyên đi ngủ, tôi ngồi đợi trước chiếc ghế bên ngoài biệt thự của Phong Mẫn.
Hôm nay nhất định tôi phải dạy cho anh ta một bài học.
Đợi đến gần một giờ sáng, xe của Phong Mẫn cuối cùng cũng trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play