Ngày hôm đó, không biết tôi đã mở app ngân hàng bao nhiêu lần, 300.000 tệ vẫn yên lặng nằm trong tài khoản của tôi.
Mà người chuyển tiền cho tôi, Ân Diên Thần, lại đẹp đến mức dù đặt giữa cả đám minh tinh cũng sáng chói.
Rốt cuộc là vì sao nhỉ?
Tôi mở WeChat của Ân Diên Thần, liếc qua mục bạn bè: chỉ thấy một đường kẻ ngang, không có bất kì bài viết nào
Ánh mắt tôi dừng lại ở ảnh đại diện của Ân Diên Thần. Ban đầu cứ nghĩ là một bức ảnh phong cảnh, nhưng khi nhấn vào xem kỹ, hóa ra dưới khung cảnh núi xa và hoàng hôn lại có hai bóng người.
Đó là ảnh chụp từ phía sau của hai người. Chàng trai rõ ràng là Ân Diên Thần, cô gái thì vóc dáng mảnh mai, đôi chân thon dài, hai người đứng cạnh nhau trông cực kỳ xứng đôi.
Tôi cúi đầu nhìn chân mình.
Vì "nhà tài trợ" này, sau này nhất định phải chăm khoe chân nhiều hơn mới được.
Bất ngờ, điện thoại rung lên. Là tin nhắn của Ân Diên Thần:
"Về đến nhà chưa?"
"Ừm~."
Đang nhập tin nhắn...
"Sau này trả lời tin nhắn của tôi phải dùng tin nhắn thoại. Và... câu trả lời phải nhiều hơn 1 từ."
Anh gõ chữ mà bắt tôi gửi tin nhắn thoại hả?
Thật là... một ông chủ quá bá đạo!
Tôi đổi giọng, gửi một tin nhắn thoại:
"Anh Thần~ người ta về đến nhà rồi nè~~."
"...Tối nay làm gì?"
Tất nhiên là điều tra sạch sẽ mọi thông tin về anh rồi!
Tôi bật máy tính, vừa gõ tên Ân Diên Thần vào ô tìm kiếm vừa tiếp tục giả làm cô nàng ngây thơ:
"Anh Thần, tối nay người ta sẽ đi tắm, ôm thỏ bông dễ thương, đắp chăn bông mềm mại, sau đó ngủ thật ngoan nè ~~."
Vài phút sau, khung chat cuối cùng cũng có phản hồi:
"...Nói chuyện bình thường đi."
"Anh Thần~ hung dữ quá hà~ người ta nói chuyện vốn dĩ dễ thương như vậy mà!"
Nhưng “ông chủ” đã dễ dàng tóm được điểm yếu của tôi:
"Tiền kiếm đủ chưa?"
Tôi lập tức đổi giọng, trở về tông trong trẻo nghiêm túc:
"Tất nhiên là chưa…"
Còn định nói thêm gì đó thì mắt tôi bị thu hút bởi nội dung trên màn hình.
Ân Diên Thần, 24 tuổi, người thừa kế duy nhất của Tập đoàn Ân thị.
Người giàu như vậy, đáng lẽ tôi phải nghĩ ra từ sớm chứ nhỉ?
Tập đoàn Ân thị hiện do cha anh ta, Ân Phương Thành, điều hành. Nhưng điều kỳ lạ là Ân lão gia đã ngoài 60, sức khỏe không tốt, vậy mà vẫn chưa có ý định giao lại tập đoàn cho Ân Diên Thần.
Cha con bất hòa à?
Tôi tiếp tục lướt trang, cuối cùng tìm được một tin đồn:
Ân Diên Thần bị khuyết tật.
Khuyết tật?
Hình ảnh Ân Diên Thần hiện lên trong đầu tôi: gương mặt điển trai, phong thái điềm tĩnh, dáng ngồi thẳng như cây tùng, bước đi mạnh mẽ, nói năng sắc bén, tư duy nhanh nhạy. Hoàn toàn không có chút nào giống người bị khuyết tật.
Thêm một tin nữa:
Tập đoàn Ân thị bị Lâm thị hủy hôn, Lâm thị là một nhánh của Tập đoàn Địa ốc Lục Phong.
Trời đất, khuyết tật… lại còn bị hủy hôn…
Tôi chợt hiểu ra mọi chuyện.