Hơn nửa tháng trôi qua, nếu không phải Ân Diên Thần bảo tôi chiều nay lái xe đưa anh ấy đến công ty, chắc tôi cũng quên mất mình còn là tài xế.

Tôi mặc một bộ váy xanh đậm phong cách Chanel, đeo găng tay trắng, đứng nghiêm chỉnh bên cửa xe. Tôi mở cửa ghế phụ, hơi cúi người theo đúng phong thái chuyên nghiệp:

"Thiếu gia, mời lên xe."

Ân Diên Thần không thể nghe thấy gì, nhưng là người thừa kế duy nhất, anh ấy buộc phải xử lý một số công việc của tập đoàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play