Khi Ninh Khải trở về nhà,  cậu phải đi qua một khu rừng nhỏ. Lúc đến khu rừng thì trời đã tối hẳn.
Người dân trong thôn Thạch Khê thường nghỉ ngơi rất sớm vào buổi tối bởi vì đèn dầu và nến đều rất đắt đỏ, đa số họ đều không thể dùng thường xuyên. Huống hồ, nhà của Trịnh Vân lại nằm ở một nơi hẻo lánh lại càng ít ánh sáng hơn.
Trong khu rừng nhỏ, ánh sáng mờ nhạt khó mà xuyên qua được khiến nơi đây trông như đã vào đêm khuya. Dù khu rừng gần thôn nhưng lại yên tĩnh đến mức lạ thường, thậm chí còn không nghe thấy tiếng động vật. Mọi thứ xung quanh im phăng phắc, không có lấy một âm thanh.
Ninh Khải vốn không phải người nhút nhát, ở hiện đại cậu cũng là người gan dạ và luôn tin tưởng vững chắc vào những giá trị của xã hội chủ nghĩa. Thế nhưng, ở nơi này, dù không phải thế giới có ma quỷ hay điều kỳ bí, bản thân cậu cũng gặp sự kiện xuyên không mà mình trải qua, chỉ riêng cái đáy cũng đã làm niềm tin của Ninh Khải ít nhiều dao động.
Bây giờ, một mình cậu bước đi trong khu rừng đen kịt, lòng cậu không khỏi dâng lên cảm giác sợ hãi. Cậu vô thức tăng tốc bước chân và mong sớm ra khỏi nơi đây.
Đi được một đoạn thì Ninh Khải chợt nghe thấy tiếng bước chân của một người khác vang lên từ phía sau và nó ngày càng gần cậu hơn!
“Ai đó?” Ninh Khải lập tức quay đầu lại và lớn tiếng hỏi, nhưng phía sau chỉ là bóng tối không một bóng người.
Lúc này, Ninh Khải tự trấn an bản thân, có lẽ cậu vì quá căng thẳng mà tưởng tượng ra. Nhưng ngay khi ý nghĩ đó vừa lóe lên, một bàn tay bất ngờ từ phía sau bịt chặt miệng cậu rồi kéo cậu thật mạnh vào sâu trong rừng.
“Ư… Ưm!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play