Những người làm công trong xưởng lần đầu tiên nhìn thấy anh đào đều cảm thấy không thể tin được. Những quả anh đào này trước đây họ hái đều mang ra trấn bán, hơn nữa còn không hề rẻ, đắt hơn cả thịt. Bây giờ ông chủ còn cho họ ăn miễn phí, ai nấy đều vui mừng khôn xiết.
Ninh Khải và Trịnh Vân bình thường đến xưởng rượu, buổi trưa cũng ăn cơm cùng mọi người. Hôm đó Ninh Khải và Trịnh Vân mang anh đào đến nhà ăn, đưa anh đào cho Xảo ca nhi, và đứa trẻ ấy chia cho mỗi người một ít khi lấy cơm.
"Dì Lý đâu?" Ninh Khải không thấy người cùng nấu ăn với Xảo ca nhi, liền hỏi.
Xảo ca nhi từ từ trả lời: "Tôn tử của dì ấy bị ốm, hình như ốm rất nặng, bây giờ lại thiếu tiền nên vừa nãy nấu cơm dì cũng không tập trung, đệ đã bảo dì ấy vào trong dọn dẹp, không ra ngoài lấy cơm, mong đông gia đừng trách đệ tự ý."
Xảo ca nhi dạo này thường xuyên lấy cơm ở nhà ăn, tiếp xúc với nhiều người hơn, tính cách tuy vẫn trầm tĩnh, nhưng nói chuyện với người khác giọng đã vang hơn rất nhiều, là kiểu cảm giác dịu dàng nhưng kiên định.
Dì Lý bình thường làm việc rất nhanh nhẹn, nghe nói bà ấy thiếu tiền, Ninh Khải liền muốn giúp bà ấy: "Trịnh Vân, huynh lấy cơm trước đi, ta đi hỏi thăm tình hình một chút."
Trịnh Vân biết với tính cách của Ninh Khải chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn: "Được, A Khải, ta lấy xong sẽ tìm một chỗ đợi em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT