Chơi ở ngoài một lúc, tay và mặt Ninh Khải đều đỏ bừng vì lạnh. Về đến nhà, sợ Ninh Khải bị bệnh, Trịnh Vân vội vàng ôm lấy Ninh Khải đặt cậu lên giường sưởi và nắm chặt hai tay cậu để làm ấm.
Nhưng mà, làm ấm dần dần biến chất, cả hai người đều dần trở nên nóng kiểu khác. Mấy ngày Tết này hai người đều rảnh rỗi, Trịnh Vân càng ngày càng bạo dạn để nắm bắt cơ hội là lại "xào nấu" Ninh Khải tới tấp.
Ban đầu hắn còn e ngại ban ngày, nhưng dần dần, Trịnh Vân phát hiện ra rằng,chỉ cần hai người họ ở trong nhà, những người khác sẽ ít khi làm phiền, đến bây giờ thì không còn e ngại cả ngày lẫn đêm nữa.
Bị Trịnh Vân "hành hạ" nửa ngày, Ninh Khải ngủ một liền một mạch. Khi tỉnh dậy cũng không muốn dậy mà lười biếng cuộn tròn trong phòng cả buổi chiều.
Đến tối, Ninh Khải dậy đi ra sân trước, thấy trong sân có hai người tuyết tinh xảo, Thiết Căn đang ngồi xổm trong sân không biết làm gì.
Thiết Căn bình thường đều ở nhà kho phía sau, cậu bé luôn chìm đắm trong thế giới của riêng mình, cũng sẽ không ra sân trước. Hơn nữa, chú Trương và thím Trương thường không cho cậu bé ra sân trước, sợ cậu bé làm phiền Ninh Khải và Trịnh Vân.
Ninh Khải đi đến gần hơn mới phát hiện ra Thiết Căn đang dùng một cành cây vẽ trên tuyết, có lẽ vì nhà kho quá nhỏ không đủ không gian cho cậu bé thể hiện, nên Thiết Căn mới chạy ra sân trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play