Hơn nữa, cũng đã đến lúc tìm một người chăm sóc sinh hoạt cho cả cậu và Trịnh Vân.
Sự phát triển của xưởng rượu khiến Ninh Khải và Trịnh Vân không còn nhiều thời gian rảnh để làm những việc vặt, cũng không thể cứ để cha nương chăm sóc mãi được.
Sau khi bàn bạc với Trịnh Vân, cậu cùng hắn đến chợ nô lệ trong trấn để xem có người nào phù hợp không.
Khi Ninh Khải và Trịnh Vân đến chợ nô lệ, cảnh tượng những người ở đó đều gầy gò, xanh xao, ánh mắt thiếu sức sống khiến cả hai không khỏi chạnh lòng. Những người này nếu bị bán đi, gặp được chủ tốt thì còn may mắn, bằng không, cuộc đời về sau sẽ rất khổ cực.
Thế nhưng, Ninh Khải cảm thấy mình không có khả năng thay đổi điều gì, đây là nỗi buồn của thời đại này. Người nghèo ở bất kỳ thời đại nào cũng có cách sinh tồn riêng, những người này nếu không trở thành nô lệ, có lẽ đã chết đói từ lâu rồi.
Ninh Khải nghĩ, điều mình có thể làm bây giờ là đối xử tốt với những người mình mua về. Cố gắng làm tốt công việc kinh doanh, tạo ra nhiều cơ hội kiếm tiền hơn cho mọi người, để họ không phải sống cảnh màn trời chiếu đất.
"Lang quân, phu lang muốn tìm nô lệ như thế nào?" Thấy trang phục của họ không tệ, chủ nô nhiệt tình hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play