Thẩm Trường Mi xuống xe, cô phát hiện lòng bàn tay mình đã đổ đầy mồ hôi.
Thẩm Trường Mi đi vào trong thang máy, gọi lại cho Dương Thiệu nhưng anh không nghe máy, tiếp tục gọi vẫn không có người nghe. Thẩm Trường Mi thở dài, dựa người lên trên tường.
Cô nhìn bản thân phản chiếu trên bức tường, trong lòng đang có một âm thanh chất vấn: Thẩm Trường Mi! Mày vẫn còn lá gan giẫm lại vết xe đổ đó một lần nữa sao?
Có sao?
Thẩm Trường Mi nhìn bản thân ở trong gương tự giễu chính mình. Cố chấp ương ngạnh không màng đến kết quả chỉ một lần đó thôi là quá đủ rồi! Cô không còn can đảm nữa, cũng không còn khả năng chịu đựng được kết quả của việc giẫm lại vết xe đổ đó nữa!
Cô đi tắm, từ phòng tắm đi ra ngoài nhận được điện thoại của đồng nghiệp gọi đến hỏi cô thế nào rồi. Thẩm Trường Mi chỉ nói bị dị ứng, uống thuốc xong cũng không còn gì đáng ngại nữa. Đồng nghiệp dặn dò cô thêm mấy câu, sau đó ngắt điện thoại.
Thẩm Trường Mi vẫn luôn nghĩ đến việc ngày mai đi mua quà cho bà Cố. Sấy khô tóc, uống thuốc rồi bôi thuốc lên mặt theo chỉ thị của bác sĩ xong, cô nằm xuống dưới giường. Mơ mơ màng màng chuẩn bị thiếp đi, thì trong đầu đột nhiên có một dòng suy nghĩ xoẹt qua, nguyên nhân dẫn đến dị ứng khả năng cao là có liên quan tới miếng cơm nắm cô ăn lúc tối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play