Sao anh có thể thanh minh được? Chẳng lẽ nói “anh đã nhường em rồi, nhưng vì kỹ năng chơi cờ của em quá kém, cho dù anh có nhường thì em cũng không thắng được”?
Nếu anh thật sự dám nói như vậy, buổi tối vợ anh cũng sẽ dám không cho anh ngủ trên giường.
Lục Bình Châu nói: “Như thế này đi, chúng ta chơi ván cuối cùng, lần này nếu như em không thắng thì chúng ta không chơi nữa, được không?”
Lời này rõ ràng là nói nếu như, nhưng thực ra là ám chỉ anh sẽ gian lận để cô thắng, Trình Mạn nghe xong không hề xấu hổ chút nào, cô có lòng tốt chơi cờ với anh, anh để cô thắng một ván thì có làm sao?
Vì thế hai người sắp xếp lại quân cờ, bắt đầu đấu một trận nữa.
Nhưng lần này chơi chưa bao lâu, trong nhà có điện thoại gọi đến, Trình Mạn vừa định đứng dậy nghe điện thoại thì giọng Vương Phương đã nhận điện thoại từ trong nhà truyền ra.
Sau cuộc nói chuyện ngắn gọn, Vương Phương nói: “Xin hãy đợi một chút, tôi đi bảo đồng chí Lục nghe điện thoại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play