“Mẹ tưởng rằng cô ta đã hiểu, không định kinh doanh nữa, nhưng không ngờ, chỉ vài ngày sau, cô taấy lại bắt đầu bán trà sữa. Có vẻ như cô ta đã rút kinh nghiệm từ thất bại trước, lần này pha trà không pha quá nhiều nước, vị trà gần như lúc mới bán, nhưng sau những chuyện cô ta đã gây ra, ngoại trừ những người không biết chuyện hoặc có ý đồ không lành, ai dám mua trà sữa của cô ta? Vì vậy, sau khi mở cửa trở lại, kinh doanh của cô ta vẫn không tốt.”
Nghĩ về những việc La Văn Hân đã làm trước đây, Trình Mạn hỏi: “Lần này chị ta không dùng sữa hỏng để pha trà sữa đấy chứ?”
“Không, lần này cô ta hẳn là muốn làm ăn đàng hoàng, nhưng có những cơ hội, một khi đã bỏ lỡ thì không thể quay lại. Khi trước có thể kinh doanh tốt mà cô ta lại chọn đường ngang ngõ tắt, giờ muốn làm lại cũng đã muộn.” Vương Thu Mai nói, “Người ta không dám mua trà sữa của cô ta nữa, người mua uống xong lại bảo bụng đau, đòi cô ta bồi thường, làm sao cô ta còn kinh doanh được nữa? Trước đó cô ta có lẽ còn chút tiền dự trữ, sau một trận như vậy, chẳng còn đồng nào.”
Nghe có vẻ như La Văn Hân thật sự khá bi đát, nhưng nếu cô ta không đi sai đường từ đầu, thì giờ cũng không rơi vào cảnh này.
Vì thế, Vương Thu Mai cũng không cảm thấy thương hại cho cô ta, trong giọng nói có chút hả hê: “Trước đó cô ta còn bảo anh trai con đừng hối hận, kết quả chưa đầy nửa tháng, cô ta lại đến vay tiền anh trai con, nói muốn đến Thâm Quyến thử sức.”
“Anh cả có cho cô ta vay không?”
Vương Thu Mai hơi bĩu môi: “Vay rồi, nhưng không nhiều, chỉ cho năm mươi đồng thôi, dù sao cũng là mẹ của Minh Minh và Tiểu Húc, không thể thật sự nhìn cô ta khốn đốn mà không giúp, nhưng mà...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play