Trình Mạn nhấn tắt đèn cái bụp, người bên ngoài thấy cô thì cũng giơ tay kéo cô đứng vào ánh đèn hành lang, giải thích: “Lúc tôi vừa tới thì nghe thấy hai người đang trò chuyện nên cũng không tiến vào quấy rầy.”
Lục Bình Châu nói xong nhìn về phía Trình Mạn: “Trò chuyện xong rồi sao?”
“Vâng.” Trình Mạn đáp, giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay, mới 6 giờ 27 phút, nhớ đến bình thường Lục Bình Châu hay đến đây lúc 6 giờ 40, cô liền nghi hoặc hỏi: “Sao hôm nay anh lại đến sớm vậy?”
“Anh lái xe về.”
Lục Bình Châu dứt lời, Trình Mạn cũng men theo hành lang ra ngoài, cô ngẩng đầu một cái liền thấy chiếc xe con đậu ngoài tòa nhà, quay đầu hỏi Lý Văn Hân: “Em ngồi xe trở về với bọn chị chứ?”
Lý Văn Hân có chút do dự đáp: “Buổi sáng em cưỡi xe đạp đến đây ạ.”
“Xe đạp cứ dắt vào trong trước đi, ngày mai ngồi xe buýt đến, buổi tối lại đạp về là được rồi.” Trình Mạn nói: “Trời cũng đã tối rồi, một mình em đạp xe về không an toàn đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play