Các phụ huynh đương nhiên muốn đi xem nhiều hơn, bọn họ đều nói ‘được’.
Trình Mạn đứng dậy, đang định đưa mọi người ra ngoài thì Lục Bình Châu đã dẫn theo con gái quay lại.
Trong tay anh cầm một sọt nước ngọt, trong đó một nửa là không lạnh, một nửa là lạnh, còn Trình Trình đang cầm một cây kem, bởi vì tốc độ ăn của cô bé không nhanh bằng tốc độ chảy của kem nên xung quanh miệng dính đầy xi rô.
Khi bước vào phòng nhìn thấy Trình Mạn, cô bé có chút chột dạ mà vô thức lùi lại một bước, nhưng cô bé đã nhanh chóng phát hiện ra mẹ không để ý đến mình nên cô bé lại bạo dạn hơn, ăn một miếng kem lớn trước mặt mẹ.
Trình Mạn cũng lười quản cô bé, cô bận rộn lấy nước ngọt từ trong tay Lục Bình Châu, cắm ống hút vào rồi đưa cho các phụ huynh.
Mọi người uống một hớp nước ngọt lạnh, tâm tình đã tốt hơn rất nhiều, có người cười hỏi: “Tiểu Trình, chồng cô làm nghề gì thế? Sao cậu ấy mở chai nước ngọt nhanh gọn vậy.”
Trình Mạn nhìn về phía Lục Bình Châu, anh đang cầm một chai nước ngọt để đầu vào góc bàn, sau đó dùng lực ấn mạnh xuống, nắp chai cứ thế liền bật ra, cô bèn cười nói: “Nghề của anh ấy đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play