Thợ cả Lưu bất đắc dĩ nói: “Tôi thì có ý như thế đấy, nhưng không biết cha mẹ thằng bé nghĩ thế nào.”
“Như này đi, thấy hôm nay thầy cũng đã giúp tôi làm việc dụng tâm như vậy rồi, tôi sẽ gửi thầy một ưu đãi, khi quay về thầy giúp tôi quảng bá cho lớp phụ đạo một chút. Khi nào kéo được ba học sinh, tôi sẽ cho cháu trai lớn của thầy học chương trình học một tháng miễn phí, kéo được năm người, thì sẽ miễn cho thầy hai tháng, thầy cảm thấy thế nào?”
Chân mày thợ cả Lưu khẽ nhúc nhích: “Thật sao? Tôi kéo người đến rồi cô sẽ không đổi ý chứ?”
Trình Mạn nghĩ thầm, này là miễn học phí, cũng chẳng cần cô phải ra tiền, có gì mà phải đổi ý chứ? Nếu miễn học phí có thể mời được một nhân viên chào hàng miễn phí, thì đừng nói miễn học phí cho một người, miễn học phí cho một trăm học sinh mắt cô cũng sẽ không chớp lấy một cái đâu.
À, tiền đề là lớp phụ đạo của cô phải mở rộng được đến quy mô ấy đã.
Khi ánh chiều tà bắt đầu le lói, thợ cả Lưu tiến vào khu tập thể của chính phủ.
Khu tập thể chính phủ không lớn, bên trong chỉ có bảy tám căn nhà nhỏ cao ba tầng, cùng mấy căn biệt thự có sân vườn riêng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play