Lúc thợ cả Lưu leo lên thang, Lục Bình Châu đứng bên dưới vịn thang, sức của anh lớn, chiếc thang được anh vịn vô cùng vững chắc, thợ cả Lưu leo lên ngồi xong liền cười nói: “Lực cánh tay của thằng nhóc này được đó.”
Lục Bình Châu cười nhẹ, bảo: “Ông cẩn thận một chút.”
“Yên tâm, tôi viết quảng cáo được mười mấy năm rồi, quen việc lắm.” Thợ cả Lưu đáp xong liền lấy chổi quét sơn ra viết lên tường.
Nói là viết, không bằng bảo là vẽ, vì chổi sơn không lớn mấy, viết xong còn phải đồ lại theo từng nét chữ từng chút một. Quá trình này rất mất thì giờ, thợ cả Lưu viết cho tới trưa, mới viết xong năm chữ to “Phụ đạo Khải Minh Tinh”.
Bữa trưa do Trình Mạn mua về từ quán cơm gần đó, có bốn món mặn một món canh, ngoài ra cô còn mua một quả dưa hấu từ hợp tác xã cung ứng với mấy chai nước có ga mang lại.
Bản thân số tiền Trình Mạn bỏ ra cho công việc này đã không thấp, giờ lại thấy cô hiểu cách làm người như thế, bữa trưa còn ngon như vậy, nên tâm trạng của thợ cả Lưu cũng tràn đầy vui sướng, vừa ăn xong đã đội nắng cháy trên đầu ra ngoài làm việc rồi.
Thợ cả Lưu đã ra ngoài, tất nhiên Lục Bình Châu cũng phải theo ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play