“A...”
Cùng lúc mũi kim xuyên vào da thịt, theo sau là một tiếng hét chói tai, sau đó là tiếng khóc.
Nhưng Trình Mạn chỉ đành ôm chặt cô bé hơn, không hề buông tay phải ra, cho đến khi y tá đặt tay cô bé lên hộp giấy cố định xong mới buông ra.
Cô bé cũng ngồi dậy khỏi vòng tay mẹ, khóc đến mức hít thở không thông, dỗ thế nào cũng không ngừng. Trình Mạn đành phải cầm lấy viên kẹo trong tay cô bé, lần này cô bé phản ứng rất nhanh, lập tức đút tay vào túi, đôi mắt ngấn lệ nói: “Của con!”
Trình Mạn thuận theo lời của cô bé nói: “Biết là của con, con không muốn ăn kẹo bơ à? Mẹ bóc vỏ cho con được không?”
Cô bé mím môi, do dự một lát rồi lấy kẹo bơ ra đưa cho Trình Mạn, Trình Mạn nhẹ nhàng bóc lớp giấy bọc kẹo ra rồi nhét kẹo bơ vào miệng cô bé.
Kẹo bơ của thỏ trắng có hình dạng một dải dài hơi khó ăn đối với Trình Trình, nước bọt của cô bé nhanh chóng tiết ra, vị ngọt chảy xuống cổ họng, làm dịu đi cơn đau trên mu bàn tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play