Bà cụ suy nghĩ một lúc rồi nói: “Mấy trăm thôi, còn có phiếu ngũ cốc và dầu. Họ nói có thể đổi trực tiếp thành ngũ cốc ở cửa hàng. Nhưng khi bà cầm sang hợp tác xã cung ứng thì không dùng được. Vốn bà định ra đường gây sự, nhưng Đông Tử nhà bà năm nay tốt nghiệp cấp 3, thành tích lại không tốt, thi không đậu, đang đợi khu phố bố trí việc làm nên không bà không dám nháo, bà nhủ thầm trong lòng là chờ đến khi nó có việc làm...”
Bà cụ nhận ra mình không nên nói chuyện này với một người lạ, bà đột ngột im bặt, không thể nói tiếp, cũng không thể phủ nhận những gì mình vừa nói, chỉ đành bốn mắt nhìn nhau với Trình Mạn, vẻ mặt tràn đầy hối hận.
Trình Mạn nhận ra sự lo lắng của bà, cười nói: “Bà yên tâm, cháu nhất định sẽ không nói những lời này với người khác đâu.”
“Ha ha...” Bà cụ chỉ biết cười trừ: “Bà biết con là người tốt, vậy còn những phiếu giảm giá này thì sao?”
“Cháu không cần phiếu giảm giá ngũ cốc và dầu, còn tờ phiếu gần giống tiền như này thì cháu lấy.”
Bà cụ tuy có con gái ở Hồng Kông nhưng bộ quần đã giặt tới trắng bệch trên người bà cho thấy điều kiện của bà không tốt.
Trình Mạn ngại ép giá phiếu ngoại hối của bà, nói tiếp: “Thật ra, người tổ dân phố không có lừa bà, số tiền này thực sự có thể dùng tương tự tiền mặt, nhưng bà chỉ có thể mua đồ ở cửa hàng ngoại tệ, không phải hợp tác xã cung ứng thông thường.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play