Trong tiếng than vãn của Dương Mẫn, bữa cơm nhanh chóng kết thúc.
Đi ra khỏi quán cơm, bốn người tách ra, Lý Văn Hân và Từ Khôn đi hẹn hò tiếp, Dương Mẫn thì theo Trình Mạn về nhà cô.
Chuyện đầu tiên Dương Mẫn làm khi đến nhà Trình Mạn là ôm con của cô.
Cô ấy rất thích Trình Trình, học kỳ này đã tới nhà Trình Mạn ôm cô bé rất nhiều lần, giờ cũng ôm trẻ con rất thuần thục rồi.
Trình Trình cũng rất thân thiết với cô ấy, nhưng mà như đã nói, trong những người thường xuyên gặp, không có ai là cô bé không thân cả, ai chọc cô bé cũng cười khanh khánh.
Dương Mẫn ôm Trình Trình đi vòng vòng trong nhà đã thấm mệt mới ngồi xuống salon cạnh Trình Mạn, nói: “Có phải Trình Trình lớn hơn rồi không? Lần trước ôm con bé cũng không thấy nó nặng như bây giờ.”
Thời kỳ sơ sinh là thời kỳ trẻ con lớn nhanh nhất, gần như mỗi ngày đều thay đổi, mà vì thi cuối kì nên từ lần trước Dương Mẫn đến nhà Trình Mạn chơi tới giờ đã nửa tháng rồi, đương nhiên Trình Trình đã thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT