Đã kết hôn nhiều năm vậy rồi, Lục Bình Châu còn không hiểu Trình Mạn hay sao?
Trình Mạn không hề lười, nhưng cô không thích vận động. Hồi ở cữ cô kiên trì tập luyện hoàn toàn là vì eo đầy mỡ thôi. Sau khi đầy tháng, cô đã gầy xuống rồi, động lực tập luyện cũng dần tiêu tan. Nhưng anh biết vợ mình muốn thể diện, giờ anh vạch trần cô, đêm nay có khi cô sẽ thẹn quá hóa giận, chạy ra phòng khách ngủ.
Dù tính anh rất thật thà, nhưng có lúc cần thích, anh vẫn có thể mở mắt nói mò. Anh nghiêm mặt lại nói: “Anh đã nói rồi mà, vợ anh không phải người không có lòng bền bỉ, vừa rồi anh hiểu lầm em, anh xin lỗi…”
Trình Mạn quả thực không có lòng bền bỉ với việc luyện tập, nghe anh nói vậy thì cứ thấy ngứa tai, nhưng cô lại không thể nói được, nếu không, chẳng phải cô đang thừa nhận hay sao?
Vì vậy, cô cố gắng bỏ qua nửa câu sau của anh, hất cằm lên nói: “Được nhiên rồi.”
Nhìn cái vẻ đắc ý này của cô, Lục Bình Châu không khỏi vuốt ve mắt cá chân của cô.
Cảm giác ngứa ngáy nhanh chóng lan tràn, Trình Mạn vội rút chân về, nhưng bị anh túm chặt, rút không ra. Cô chỉ đành nói: “Anh thả em ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play