Trình Mạn nghe xong, lúc ấy vẻ mặt lập tức cứng đờ, lúc mời Vương Thu Mai lại đây ở cô bỏ quên mất chuyện này. Lục Bình Châu thì không đổi vẻ mặt, hỏi: “Không thể gội đầu tắm rửa, vậy lau mình thay quần áo được không ạ?”
Vương Thu Mai biết quản chặt quá thì chắc chắn con gái bà sẽ chịu không nổi, bèn nói: “Cái này thì được.”
Lục Bình Châu đồng ý rồi tiễn mấy người Vương Thu Mai rời đi, vốn dĩ anh tính đưa bọn họ lên xe buýt nhưng Vương Thu Mai nói không cần làm thế, vừa ra khỏi ngõ nhỏ đã bảo anh đi về đi.
Tiễn người xong về đến nhà, Lục Bình Châu tới nhà bếp xem trước, thấy Vương Phương đang rửa chén thì dặn dò: “Dọn xong phòng bếp thì chị đi tắm rồi ngủ đi, không cần lên lầu đâu.”
Không cần lên lầu, đồng nghĩa với việc hôm nay được tan tầm rồi, tất nhiên Vương Phương vui vẻ, nói: “Được.”
Lục Bình Châu ừ một tiếng, xoay người đi lên lầu.
Đẩy cửa đi vào phòng ngủ chính, đối diện với ánh mắt hờn dỗi của Trình Mạn, khóe môi anh không khỏi nhếch lên: “Có chuyện gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT