Trên đời luôn có nhiều người tốt bụng, chẳng mấy chốc đã có người nhường cho hai chỗ, một cái cho Vương Thu Mai đang bế em bé, một cái cho Trình Mạn ngồi.
Lục Bình Châu xách túi lớn túi nhỏ thì đứng bên cạnh Trình Mạn, tầm mắt vẫn luôn dán sát Vương Thu Mai và bé con.
Nhà bọn họ cách bệnh viện không xa, xe buýt đi qua mấy trạm đã tới rồi, ba người xuống xe từ cửa sau, đi dọc theo con đường đại học Lâm Giang để đi vào, sau đó quẹo vào trong ngõ nhỏ ở giữa đường.
Căn thứ hai sau khi quẹo vào ngõ nhỏ chính là nhà bọn họ, mấy người đi tới cửa, trực tiếp móc chìa khóa ra mở cửa.
Buổi sáng Vương Phương mới đi đưa cơm nên biết tầm khoảng giờ này là bọn họ về tới, thế nên đã chờ sẵn trong phòng khách rồi, nghe thấy động tĩnh thì đi tới trước cửa, lấy mấy đôi dép lê từ trong tủ giày, nói với ba người vừa mở cửa đi vào: “Về rồi à, Mạn Mạn, em muốn đi thẳng về phòng nghỉ ngơi hay sao?”
Trình Mạn còn chưa trả lời, Vương Thu Mai đã nói: “Đương nhiên là trở về phòng nghỉ ngơi rồi, ở cữ là phải ngồi.”
Thế là sau khi mấy người vào nhà thì đi thẳng lên lầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play