Lục Bình Châu nghe lời xoay người, đi đến mép giường tính bế con gái lên, nhưng anh chỉ vừa vươn tay đã nghe Trình Mạn nói: “Khăn sữa.”
Lục Bình Châu nghe vậy thì thu tay lại, kéo tủ đầu giường ra, rút một cái khăn sữa từ trong cái túi nằm bên trong tủ, động tác nhẹ nhàng lau khô vệt sữa bên miệng con gái, sau đó bế con lên từ trong lòng Trình Mạn.
Cô bé vừa được lấp đầy bụng, miệng lúc đóng lúc mở như còn đang thòm thèm hương vị sữa mẹ.
Sợ cô bé vẫn chưa ngủ, Lục Bình Châu không dám buông tay ngay mà bế cô bé đi một hồi, mãi đến khi miệng cô bé không còn mấp máy nữa mới dừng lại. Còn Trình Mạn thì cũng dùng khăn sữa để lau khô ngực, nói: “Đưa con bé cho em đi.”
Lục Bình Châu lên tiếng trả lời, đặt cô bé xuống bên cạnh Trình Mạn rồi đứng dậy đi mở cửa.
Cho bú xong thì thời gian cũng không còn sớm nữa, nhất là Vương Thu Mai, tối hôm qua bà không ngủ được mấy tiếng nên bây giờ sắc mặt không giấu được sự mỏi mệt, lúc nói chuyện còn ngáp vài cái.
Trình Mạn thấy vậy thì bảo bà hãy về nghỉ ngơi đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT