“Vậy thì bởi vì sao?” Lục Bình Châu tiếp tục tự hỏi: “Bởi vì có sản phụ không có chồng bên cạnh? Hay là vì không có ai để ý tới bọn họ?”
Trình Mạn sửng sốt, cô cứ tưởng anh không chú ý tới.
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cô, Lục Bình Châu vỡ lẽ, nắm lấy tay cô rồi nói: “Anh đã xin nghỉ rồi, bắt đầu nghỉ từ ngày kia cho tới hai mươi tháng chạp, chỉ cần em không chuyển dạ vào đúng ngày mai thì trong khoảng thời gian từ lúc em sinh cho đến khi xuất viện, anh đều có mặt, lại càng không bỏ mặt em vì con.”
Trình Mạn nhích về phía trước, vùi đầu vào hõm vai anh, cọ một hồi lâu mới ngẩng đầu lên hỏi: “Có phải em suy nghĩ nhiều quá rồi không?”
Lục Bình Châu lắc đầu: “Không có.”
Nói vậy cũng không phải để dỗ Trình Mạn, trong lúc cô mang thai, thỉnh thoảng Lục Bình Châu cũng tâm sự với chiến hữu về những việc cần lưu ý trong lúc vợ đang mang thai.
Mà mỗi lúc như vậy đều sẽ biến thành đại hội kể khổ, trong đó chuyện bị nhắc nhiều nhất chính là vào giai đoạn cuối khi mang thai, phụ nữ khá đa sầu đa cảm, chỉ cần một câu nói bâng quơ cũng có thể bật lên lửa giận của họ, hơn nữa các cô ấy cũng dễ suy nghĩ miên man, đổ oan cho họ lung tung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play