Nếu không phải do Trình Mạn thấy gai mắt thì Trình Lượng cũng không tắm luôn.
Nhưng điều này không cần thiết phải nói với Vương Thu Mai, dù sao bà cũng không giúp được gì, nếu biết sẽ chỉ khiến bà thêm lo lắng.
Tất nhiên lúc này bà cũng đã khá lo lắng, nói: “Vậy các con có ăn cơm không đó? Không phải ăn bữa này bỏ bữa kia đấy chứ?”
Trình Mạn nói: “Mấy hôm nay đều là con nấu ăn, mỗi ngày ít nhất một món mặn và hai món chay.”
“Vậy còn được..” Vương Thu Mai suy nghĩ một lúc rồi lại hỏi: “Con có đủ vé thịt không?”
“Khẩu phần hàng tháng chắc chắn là không đủ, nhưng con có một người hàng xóm có nhà mẹ đẻ ở nông thôn, chẳng phải bây giờ đất nước đang cho phép chăn nuôi rồi sao? Ở đó nuôi rất nhiều gà, vịt và cá, con đã nói chuyện với cô ấy rồi, mỗi tuần gửi một con gà và một con vịt.”
Vương Thu Mai sửng sốt: “Một tuần hai con gà vịt, vậy một tháng phải mất bao nhiêu tiền a?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT