Trình Mạn không biết anh ta định làm gì, cô chỉ cười nói: “Anh Châu, anh nói đùa đấy hả, bọn tôi đây chỉ là buôn bán nhỏ, nếu nói không kiếm được tiền thì nhất định là đang gạt anh, nhưng nếu nói là kiếm được rất nhiều thì thực sự không có.”
“Mấy cô đây còn tính là buôn bán nhỏ hả?” Châu Dục Đông nói: “Hai ngày nay các cô đã bán được hơn chục chiếc radio, mỗi cái hơn 20 tệ, cũng phải kiếm được 300 rồi đi? “
“Tiền bán được thì khẳng định là đến 300 tệ, nhưng anh thử nghĩ xem, nếu anh bỏ ra hai tháng lương để mua một chiếc radio mà dùng vài đã năm hỏng thì liệu anh có nỡ bán nó đi với giá vài tệ không?” Trình Mạn hỏi xong không đợi anh ta trả lời, cô liền nói tiếp: “Chắc chắn là anh không nỡ, người bán radio cũ cho bọn tôi cũng vậy, một chiếc máy cũ thu về đã 15, 16 tệ, bọn tôi còn phải tốn tiền mua phụ kiện, thật sự không lời lãi được bao nhiêu.”
Châu Dục Đông tỏ vẻ nghi hoặc: “Có ít đến mấy thì hai ngày nay các cô cũng phải kiếm được 50, 60 tệ chứ nhỉ.”
“Chắc chắn là không đến 60, hơn 50 thôi, nhưng anh phải nghĩ xem, tiền đó bọn tôi chia ra hai người, mỗi người cũng chỉ được hơn 20 tệ, bọn tôi còn phải vì chuẩn bị mấy chiếc radio này mà bận rộn gần một tháng.”
“Các cô không phải là sinh viên sao? Hẳn là không có nhiều thời gian đi.”
“Đúng là bọn tôi là sinh viên, nhưng đại học có thời khoa biểu từ sáng đến tối như cấp hai, cấp ba, bọn tôi thì chỉ cần vừa có thời gian rảnh là liền đi làm việc này, làm bảy tám tiếng một ngày thì tôi không dám nói, nhưng năm sáu tiếng thì là liên tục.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT