Vương Thu Mai cũng không dám để cô ôm, tay chân của một đứa trẻ hơn một tuổi vốn đã rất khỏe, nếu Trình Mạn bế cậu bé chẳng may đạp chân vào bụng cô thì sẽ có vấn đề lớn.
Vì vậy, mặc dù Trình Húc trong lòng bà đứng dậy đưa tay về phía Trình Mạn như muốn ôm nhưng bà không dám buông ra, bà kiên quyết ôm cháu trai mình vào lòng hỏi: “Con muốn nói chuyện gì?”
“Chuyện là thế này, hôm con đến bệnh viện khám, bác sĩ yêu cầu con phải đảm bảo dinh dưỡng, nhưng đồ ăn ở căng tin trường con còn không ngon bằng một nửa căng tin của nhà máy cơ khí. Con và Bình Châu bận rộn không có thời gian nấu nướng nên muốn thuê một giúp việc…”
“Thuê giúp việc?” Vẻ mặt của Vương Thu Mai thay đổi: “Đó không phải là chuyện mà các nhà tư bản thường làm sao?”
Trình Mạn sửng sốt, dở khóc dở cười: “Đó là cách nói của bao nhiêu năm trước rồi. Hơn nữa, chúng con thuê giúp việc là vì công việc bận rộn nên muốn có người chia sẻ việc nhà. Nhà Bình Châu vẫn luôn thuê giúp việc, hơn nữa chuyện đó là do quân đội sắp xếp, mẹ không thể nói quân đội là tư bản bóc lột nhân dân được phải không?”
Vương Thu Mai biết cha Lục là một người có địa vị cao, nhưng bà không biết nhà ông ấy có giúp việc, vẻ mặt nghi ngờ hỏi: “Thật sao? Tại sao trước đây mẹ chưa từng nghe thấy các con nói qua chuyện này?”
“Chuyện này cũng không có gì đặc biệt. Chúng con không đề cập đến cũng là bình thường chẳng phải sao ạ?” Trình Mạn thấy vẻ mặt của Vương Thu Mai giãn ra nên cô tiếp tục nói: “Ngay cả khi không nói đến nhà Bình Châu, thì vẫn có những giáo sư trong trường của con thuê giúp việc, trả lương hàng tháng để yêu cầu người ta chuẩn bị ba bữa một ngày thì cũng không thể nói họ đều là nhà tư bản được”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play