Phó chính ủy mới được điều động tới đây hai năm trước, hai mẹ con cũng không biết những chuyện đã qua, đều chăm chú lắng nghe, khi Trình Mạn hỏi vấn đề này, trong mắt cũng có chút tò mò.
Thấy bọn họ đều không tin, thím Tần chỉ về phía Lý Xuân Hoa nói: “Đương nhiên là thật, không tin mọi người cứ hỏi Xuân Hoa, chắc là bà ấy có nghe chuyện này rồi.”
Mặc dù khi chuyện này xảy ra, mẹ đẻ của Lục Bình Châu vẫn còn sống, Lý Xuân Hoa chưa quen biết cha Lục, nhưng chuyện này có dính dáng đến gián điệp, bà ấy gả đến nhiều năm như vậy chắc chắn từng được nghe qua.
Lý Xuân Hoa gật đầu nói: “Đúng là thật.”
Sau khi xác nhận tính xác thực của sự việc, mọi người càng tò mò về sau, con gái phó chính ủy còn trẻ nên thiếu kiên nhẫn, cô bé là người đầu tiên hỏi: “Sau đó thế nào ạ?”
“Người bình thường gặp phải loại chuyện này, phản ứng đầu tiên là mau chóng bỏ chạy, sợ bị người ta bắt được mà. Lúc đó Bình Châu mới bay tám tuổi, người không cao mà gan thì to lắm, trốn ở bờ sông nghe xong cuộc nói chuyện của hai người kia. Kết quả là bờ sông quá trơn, lúc hai người kia sắp nói chuyện xong nó không cẩn thận làm rơi một hòn đá...”
Mọi người đều nín thở, lòng bàn tay Trình Mạn đổ mồ hôi: “Anh ấy bị bắt à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play