Lục Bình Châu nheo mắt lại, anh dùng hai tay nắm lấy vạt áo của mình: “Mặc dù cởi quần áo ở bên ngoài hơi khó coi, nhưng nếu em muốn nhìn thì bất luận thế nào anh cũng phải mạo hiểm cởi ra cho em nhìn thôi.”
Vừa nói, anh vừa kéo áo lên, để lộ cơ bụng màu mật ong đẫm mồ hôi, đang có xu hướng hóp lên.
Anh không sợ mất mặt, nhưng Trình Mạn lại sợ bị báo cáo, cô lập tức ấn tay anh lại, mặt đỏ bừng nói: “Anh đủ rồi!” Lục Bình Châu thả tay ra, nói: “Em nhìn đủ chưa? Chưa đủ thì để anh tiếp tục.”
Trình Mạn sợ hãi, cô nhượng bộ nói: “Đủ rồi, đủ rồi.” Khóe mắt nhìn thấy vẻ đắc ý trong mắt anh, cô lẩm bẩm: “Cũng chẳng có gì đẹp để xem.”
Sự đắc ý trong mắt Lục Bình Châu lập tức biến mất, anh nhíu mày: “Em chắc chứ?” Hình như cũng không phải chắc chắn lắm.
Cơ bắp trên người anh được phát triển bởi quá trình huấn luyện khắc nghiệt trong quân đội, khác với những người ở trong phòng tập, hình dáng cơ thể anh trông cân đối hơn, cơ bắp không bị kéo căng, trông có cảm giác khỏe khoắn hơn.
Nói không đẹp thì có chút dối lòng, nhưng nếu nói đẹp sẽ càng làm anh đắc ý nên Trình Mạn đổi chủ đề nói: “Anh làm tiếp đi, em còn phải đi may khăn phủ trên tủ kéo.” Rồi nhanh chóng quay người, chạy khỏi sân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT