Nằm dưới đất không ngủ được, không dễ gì mới có lúc hội trưởng Ngô không đến tìm vợ anh, cũng không dễ gì ngày mai được nghỉ có thể dậy muộn... Cho dù có phải có ngủ dưới đất thì bây giờ cũng không thể đi ngay.
Lục Bình Châu bỏ cuộc, anh hôn vào lòng bàn tay Trình Mạn, sau đó từng chút từng chút một leo lên bả vai cô, vòng một vòng lại trở về xương quai xanh của cô rồi dần dần chuyển xuống.
Trình Mạn đã bị làm cho mềm lòng, cô quên mất lời mình vừa nói, mặc kệ cho anh muốn làm gì thì làm với cơ thể mình.
Đêm đó đúng như dự đoán, hai người thức tới khuya, sang ngày hôm sau Trình Mạn ngủ đến hơn chín giờ mới dậy.
Còn Lục Bình Châu thì dậy khá sớm, sau khi thức dậy, anh ra ngoài mua bữa sáng, lúc trở về đặt lên bếp than cho nóng, sau đó dọn dẹp khắp nơi trong nhà trừ phòng ngủ chính, anh lau chùi đồ đạc bóng loáng.
Sau khi tỉnh lại, Trình Mạn vốn còn muốn tố cáo “hành vi xấu xa” của Lục Bình Châu đêm qua, nhưng khi bước ra khỏi phòng, cô nhìn thấy phòng khách sạch sẽ thì lại nói không nên lời.
Trong lúc cô đang do dự, Lục Bình Châu từ bên ngoài đi vào, anh nhìn cô qua tấm rèm hạt, hỏi: “Em dậy rồi à? Anh mua bữa sáng rồi, đang làm nóng trên bếp than, bây giờ mang ra cho em nhé?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play