Giây tiếp theo, xe đạp như muốn bay lên, dưới ảnh hưởng của trọng lực, mông Trình Mạn gần như bay lên, cũng may cô rất chặt nên bị xóc chưa tới hai giây đã ngồi ngay trở lại, làn váy cũng tung bay theo đó.
Hầu như các đơn vị trong khu tập thể đều bắt đầu giờ làm từ bảy rưỡi cho tới tám giờ, vậy nên lúc này trên đường đang rất đông, Lục Bình Châu chạy xe đạp, giống như một con cá len lỏi, đến một góc áo cũng không đụng phải.
Trình Mạn thấy vậy, chờ anh lái xe đạp ra khỏi khu nhà ở thì hỏi: “Sao anh lợi hại dữ thế?”
Hôm nay gió lớn, giọng của cô lại truyền tới từ phía sau nên Lục Bình Châu không nghe rõ lắm, anh ngửa đầu ra sau hỏi: “Anh lợi hại cái gì cơ?”
Trình Mạn hiểu lầm ý của anh, lớn tiếng trả lời: “Sao anh đi xe đạp lợi hại thế? Chứ anh tưởng em đang hỏi anh cái gì?”
Lục Bình Châu cười: “Anh không nghe rõ lời em nói nên mới hỏi lại thôi, em cảm thấy anh đang hỏi em cái gì hả?”
Gương mặt Trình Mạn nóng hổi, chột dạ lựa chọn giữ im lặng. Lục Bình Châu không trêu cô nữa, quay đầu nói: “Đến máy bay mà anh còn lái được thì em cảm thấy chạy xe đạp có gì khó với anh chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play