Đồng chí Vương Thu Mai không chút do dự nói: “Đừng, con ở lại thêm vài năm mẹ sẽ lo lắng chết.”
Trình Mạn: “... Mẹ nói như vậy con sẽ rất đau lòng đó!”
“Vốn là như vậy, con xem 25-26 người trong khu tập thể chúng ta chưa kết hôn, trong lòng ai mà không sốt ruột chứ?” Vương Thu Mai nói xong nhớ tới đứa con thứ hai: “Anh hai của con thì không có biện pháp, thằng bé ở nông thôn, tìm ở địa phương sợ sau này gặp phiền phức, tìm trong thành phố thì người khác không thích hộ khẩu của thằng bé ở nông thôn.”
Anh Trình Mạn lớn hơn cô bốn tuổi, năm nay vừa tròn hai mươi lăm.
Nghĩ đến Trình Tiến, Trình Mạn ngồi thẳng dậy hỏi: “Anh hai đã về chưa?”
“Hôm qua về rồi, nói là việc đồng áng, không được nghỉ nhiều như vậy.” Vương Thu Mai thở dài nói: “Ba anh em các con, chỉ lo lắng cho con và thằng hai, bây giờ con kết hôn, sớm có con, hôn nhân ổn định mẹ yên tâm. Anh hai con, mẹ và cha con đang nghĩ biện pháp, định xem có thể mua một công việc hay không, để cho thằng bé được tuyển dụng trở về, nếu có thể thành công, đời này mẹ sẽ không có gì tiếc nuối.”
Kỳ thật cho dù không mua được việc làm, bọn họ cũng có thể có biện pháp để cho con trai trở về thành phố, dù sao Trình Thụ Vĩ còn có một công việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT