Ngay cả Triệu Thụy Hưng cũng bị Quận chúa nhốt trong biệt viện, không được phép lại gần tiểu viện của ta, chỉ để ta an tâm soạn sách cho Hoàng đế.
Nhưng ta thì khác, ngày ngày cùng Mặc Ngọc ở trong tiểu viện, vui vẻ cắm hoa, pha trà, chế hương, vẽ tranh, chẳng khác nào tận hưởng nhàn hạ.
Phục vụ gia đình này bao lâu nay, cuối cùng ta cũng có thời gian quay lại với những sở thích xưa kia của mình.
Mặc Ngọc sốt ruột, lên tiếng trách móc: "Tiểu thư của nô tỳ ơi, người ngày ngày chỉ lo chơi bời, nếu không nhanh chóng cầm bút soạn sách, sau này làm sao ăn nói với Hoàng thượng?
"Nếu sách hợp ý Hoàng thượng, người được đưa vào cung, không phải tốt hơn nhiều so với phải hầu hạ tên ngốc đó sao?"
Ta đang nằm nghiêng trên giường, nhàn nhã lật giở từng trang của một cuốn họa thư đầy phong tình, liền mỉm cười đáp lại nàng: "Nha đầu ngốc, vào cung làm phi tần, chẳng phải là tự mình chui đầu vào miệng cọp của Thái hậu hay sao? Đến lúc đó, sợ rằng ngày tháng còn không bằng bây giờ.”
"Yên tâm đi, cứ theo ta mà thảnh thơi một thời gian. Còn về sách, dù có viết xong, chỉ e bây giờ cũng chẳng còn ai quan tâm đến nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play