Ta dắt tay Hoài Niên rời đi, nhưng vẫn nhìn thoáng qua Bùi Thời đang đứng ngẩn ngơ trên mặt đất. Ta lo lắng nó sẽ lại lợi dụng thân phận người của Bùi gia để bắt nạt Hoài Niên, nên giọng ta mềm đi đôi chút:
"Từ nay về sau, ngươi đừng đến nữa, ta không muốn gặp ngươi."
Sau khi ta đi, tiếng khóc xé lòng của Bùi Thời vang lên phía sau, nhưng ta không dừng lại.
Có lẽ, nó cũng không hiểu. Vì sao người mẹ mà trước đây nó luôn viện cớ không muốn gặp, giờ lại đột nhiên không cần nó nữa.
Khi Bùi Thời rời khỏi Thẩm phủ, điều đầu tiên lọt vào mắt nó chính là chiếc xe ngựa của Bùi Hạc Ninh.
Ánh mắt của phụ thân nó nhìn nó vẫn lạnh lẽo như ngày nào.
"Cứ như vậy mà trở về sao? Mẫu thân con thậm chí không buồn ra đây tiễn con luôn à? Bùi Thời, con đúng là một kẻ vô dụng."
Bùi Thời siết chặt đôi tay thành nắm đấm, nhưng cuối cùng vẫn không dám thốt ra một lời phản kháng.
Nó không dám.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT