Tần Lưu Tây nghe xong lời khen của Tiền viên ngoại, nói: “Cái gì danh bất hư truyền, đều là thế nhân nói quá lên, ngươi nhìn tuổi ta này, nói ta y thuật tinh vi, hầy, sợ là cũng không có mấy người tin, bất quá là hiểu rõ gốc của Đông y mà thôi, lại đúng lúc trị được bệnh này của lão thái thái.”

“Người có bản lĩnh thật sự, không câu nệ tuổi tác. Giống như là trong vô vàn tiểu sinh, có người có thể đậu tú tài, cũng có lão giả cả đời đều chỉ là đồng sinh, này bất quá là bản lĩnh của mỗi người thôi.” Tiền viên ngoại cười khẽ. (đồng sinh: chỉ học trò chưa đỗ tú tài.)

Tần Lưu Tây không muốn nói nhiều, nổi danh gì đó, cô vốn chẳng màn, nếu không phải vì nghèo, cô còn không muốn tiếp khám đâu. (tiếp khám: đến khám bệnh tại nhà)

Cô chính là đứa nhỏ giác ngộ Bất Cầu tiến tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play