Hứa Phù chưa từng gặp người đàn ông nào khô khan như Trì Kính Đình.
Có lẽ do ánh mắt oán trách của cô quá rõ ràng, Trì Kính Đình cuối cùng cũng hiểu ra: "Em muốn tôi cởi áo khoác cho em mặc à?"
Hứa Phù nhớ lại dáng vẻ vênh váo của mình lúc nãy, bỗng nhiên không muốn mượn áo của anh nữa, giọng lạnh nhạt: "Không cần, cảm ơn."
Trì Kính Đình vẫn ung dung: "Vậy thì thôi, tôi cũng sợ lạnh mà cảm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT