Hoài Niệm nhất thời không nói nên lời, vài giây sau, cô không nhịn được bật cười: "Đoàn Hoài Ngạn…”

"Không được gọi cả tên lẫn họ, chẳng phải em đã nói rồi sao?" Đoàn Hoài Ngạn cũng cười, tiếng cười trầm thấp của anh xuyên qua điện thoại, mang theo cảm giác như tiếng sỏi ma sát, lại bắt đầu học theo giọng điệu của cô, "Rất đáng sợ."

"Tự tắt đèn đi." Hoài Niệm quay lại chủ đề ban đầu, "Em không qua đó đâu."

"Thật sự không qua? Lỡ anh mất ngủ thì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play