Đối phương vừa dứt lời, Tống Chiêu Lễ nhếch khóe môi cười hờ hững, vừa định cất tiếng, ánh mắt lại nhìn thấy Kỷ Tuyền đang đứng ở cách đó không xa.

Tống Chiêu Lễ khẽ nhướn mày, Kỷ Tuyền cũng nhẹ gật đầu: "Tống tổng."

Tống Chiêu Lễ liếc nhìn Tiêu Tấn đứng bên cạnh cô, lạnh nhạt đáp: "Ừ."

Cuộc đối thoại giữa hai người chỉ có vài câu ngắn ngủi, nhưng lại khiến những người đi theo sau Tống Chiêu Lễ không khỏi nhìn Kỷ Tuyền thêm vài lần.


Kỷ Tuyền đứng thẳng tự nhiên, mỉm cười nhìn đáp lại.

Đợi đám người đi xa, Vương Hạo, người vừa nãy nói chuyện với Kỷ Tuyền, nhỏ giọng hỏi cô: "Quản lý Kỷ quen Tống tổng à?"

Kỷ Tuyền đáp: "Hôm nay mới có giao dịch trong công việc."

Vương Hạo gật đầu, nhớ ra gần đây Vạn Thịnh và Tống thị có dự án hợp tác chung.

Tống Chiêu Lễ đã yên vị, đám tôm tép như bọn họ đương nhiên càng không dám lơ là.

Tống Chiêu Lễ ngồi ở vị trí chủ tiệc, Kỷ Tuyền theo Tiêu Tấn ngồi ở bàn bên cạnh.

Đồ ăn đã được bày biện đầy đủ, không biết ai ở bàn chính nhắc đến tên Kỷ Tuyền, sếp trực tiếp của Tiêu Tấn liền đứng dậy mời: "Cô Kỷ, qua bàn này ngồi đi."

Sếp đã lên tiếng, Tiêu Tấn liền thân mật vỗ vai Kỷ Tuyền, hào phóng để cô sang.

Có người nhân cơ hội trêu ghẹo: "Tổng giám đốc Vương, ngài làm vậy thì để phó tổng Tiêu của chúng tôi vào đâu bây giờ?"

Tổng giám đốc Vương vỗ bàn cười: "Hôm nay tôi có việc cần cô Kỷ giúp, đợi cô Kỷ và Tiêu Tấn kết hôn, đến lúc đó tôi nhất định sẽ có một món quà hậu hĩnh."

Tiêu Tấn rất giỏi nịnh nọt, lập tức chắp tay lại tỏ vẻ cảm ơn: "Vậy tôi xin cảm ơn trước tổng giám đốc Vương."

Sau những lời xã giao bóng bẩy, Kỷ Tuyền được sắp xếp ngồi bên cạnh Tống Chiêu Lễ.

Tổng giám đốc Vương tự mình rót rượu cho Kỷ Tuyền, vừa có dáng vẻ đàn anh vừa nói: "Cô Kỷ, hôm nay làm phiền cô chăm sóc Tống tổng rồi. Tống tổng không quen ai trong số đàn em của tôi, nghe tổng giám đốc Triệu nói cô quen biết Tống tổng."

Kỷ Tuyền đứng dậy nhận rượu của tổng giám đốc Vương, không muốn làm mất mặt đối phương, cô mỉm cười đáp: "Tổng giám đốc Vương quá khen, tôi sẽ cố gắng."

Đều là những cáo già trong giới kinh doanh, những lời nói ra nghe thì êm tai, nhưng một nửa đều là giả dối.

Bữa tiệc bắt đầu, liên tục có người đứng lên mời rượu Tống Chiêu Lễ.

Không rõ có phải nể mặt Kỷ Tuyền hay không, Tống Chiêu Lễ cứ lười biếng dựa vào ghế, không từ chối ai.

Sau vài ly rượu, tổng giám đốc Vương bắt đầu giăng bẫy Tống Chiêu Lễ.

"Tống tổng, dự án tôi nói với anh lần trước, lợi nhuận tuyệt đối rất khả quan."


"Anh xem, nếu anh không có ý kiến gì, thì chúng ta ký hợp đồng luôn hôm nay nhé?"

"Hợp đồng tôi cũng mang đến rồi."

Tổng giám đốc Vương nói xong, nhìn chằm chằm vào Tống Chiêu Lễ.

Tống Chiêu Lễ nhìn ông ta, khóe môi cong lên, ánh mắt đầy vẻ bí hiểm. Anh duỗi tay ra sau lưng Kỷ Tuyền, tự nhiên đặt lên lưng ghế: "Tổng giám đốc Vương định nhân lúc tôi không tỉnh táo mà bắt tôi ký hợp đồng à?.

Tổng giám đốc Vương không ngờ Tống Chiêu Lễ lại nói thẳng thắn như vậy, ông khựng lại nửa giây rồi cười đáp: "Sao có thể chứ!"

Tống Chiêu Lễ trông có vẻ say, nhưng ánh mắt vẫn rất sắc bén: "Dự án mà tổng giám đốc Vương nói, không phải là tôi không thể cân nhắc."

Tống Chiêu Lễ vừa nâng vừa hạ, khiến cảm xúc của tổng giám đốc Vương lên xuống thất thường: "Tống tổng có yêu cầu gì cứ nói."

Nói đến mức này, những vấn đề tiếp theo được thảo luận đều là bí mật kinh doanh.

Kỷ Tuyền không muốn chuốc họa vào thân nên lặng lẽ đứng dậy rời đi.

Ra khỏi hành lang, Kỷ Tuyền đứng lại một lúc. Sợ có người từ phòng riêng đi ra, cô liền bước vào cầu thang bộ.

Kỷ Tuyền vừa đẩy cửa vào, còn chưa kịp đứng vững, thì nghe thấy dưới lầu truyền đến giọng nói đầy mờ ám.

Giọng nữ nũng nịu, thở khẽ: "Anh nhẹ thôi."

Giọng nam cố tình đè thấp: "Nhẹ thì làm sao em sướng được?"

Giọng nữ càng thêm nũng nịu: "Đáng ghét."

Người đàn ông thở gấp hỏi: "Nói, lão già đó ở nhà có động vào em không?"

Giọng nói của cả hai đều bị biến đổi do dục vọng, Kỷ Tuyền khẽ nhíu mày, cô thực sự không có sở thích nghe lén chuyện của người khác, liền quay người đi ra.

Ai ngờ, cô vừa mở cửa đã đụng ngay Tống Chiêu Lễ đang ngậm điếu thuốc, người nồng nặc mùi rượu.

Bốn mắt nhìn nhau, còn chưa kịp để một trong hai người lên tiếng, thì một giọng rên rỉ đã phá tan sự bế tắc:

"Chẳng phải anh nói chia tay với con Kỷ Tuyền kia rồi sao?"

"Sao hôm nay cô ta cũng đến đây vậy?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play